B6 Nguyen Hue | Forum
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Latest topics
Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 16 người, vào ngày Fri Oct 11, 2013 3:04 pm

Tấm Cám P1

2 posters

Go down

Tấm Cám P1 Empty Tấm Cám P1

Bài gửi  omajdautay^^! Thu Aug 13, 2009 11:12 am

TẤM CÁM

Phần 1: Hai chị em gái

Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, trong một gia đình nọ, có hai người con gái cùng cha khác ông nội. Tấm là con của bà vợ cả, Cám là con của bà vợ lẽ. Người cha mất rồi, mẹ Tấm do lây bệnh từ ông nên cũng đi theo phụ bán muối. Mất cả cha mẹ, Tấm buồn quá tính ra ở riêng nhưng chưa đủ 18 tuổi nên luật không cho. Thành thử ra Tấm phải ở cùng với dì ghẻ là mẹ của Cám.
Chuyện không dừng lại ở đó. Dì ghẻ muốn Tấm vào Nam ở chung nhưng Tấm một mực một tấc không đi, nửa li không rời đất kinh Bắc. Sau khi tranh chấp đã đời, cuối cùng đi đến quyết định oẳn tù tì thì ba mẹ con ra miền Trung ở trọ nhà của dượng ghẻ đã mất là cha của Cám. Câu chuyện bi thương, bi thống, bi hài của chúng ta cũng bắt đầu từ miền Trung nắng cháy bão lũ này.
- Tấmm! Bầm đã cấm mày xào nấm với dấm rồi cơ maaaaà. Đầu mày có bị ấm không? Cẩn thận tao cho vài đấm!
- Tấmmmm! Mày hâm à, mày câm à. Sao mày đâm thủng cái mâm???
Hàng ngày, những lời đay nghiến, chửi bới Tấm xảy ra như cơm bữa, cho dù gì ghẻ đã đôi lần bị phê bình trước tổ dân phố vì vi phạm nếp sống văn minh gia đình văn hoá. Tấm làm gì cũng bị bà mắng; chẳng những mọi lúc mà còn mọi thể loại, đủ phong cách: từ la dân gian tới văng tục bằng tiếng Tàu, hết mắng theo điệu cải lương lại lấy tiếng Tây mà chửi rap. Trong khi Cám cũng đâm thủng mâm lúc chơi đùa với Tấm thì lại được mẹ khen là văn võ song toàn.
Một ngày nọ, dì ghẻ bỗng thèm ăn tép xào khế. Bà liền gọi hai cô đến và rằng:
- Hai con! Hai con hãy ra ngoài ao tắm rửa giặt giũ cho sạch, cho thơm. Nhân tiện lúc đi ngang qua đồng bắt cho mẹ ít tép. Đồng người ta nên hai đứa ráng bắt cho lẹ. Đứa nào bắt được nhiều tép về đây thì ta thưởng cho yếm đỏ. Bằng không ta đập cho tan nát.
Hai cô vâng lời mẹ và chạy đi. Tấm vốn không còn áo mới để bận, bộ đồ mới nhất vừa được Tấm tặng cho con bạn hôm kia. Ngay lập tức, trong đầu nàng nảy sinh một mưu kế. Cô bảo:
- Cám ơi, nhìn em xem. Tội nghiệp em chưa, xương em còn chưa lành sau vụ đâm thủng cái mâm kìa. Hôm nay đẹp giời, em cứ ngủ đi, để chị bắt tép cho. Bắt xong chị em mình cưa đôi.
- Thiệt dzị hả chị? Dzậy em ngủ đây. Tối qua chị ngủ mà cứ nói mớ sao mẹ độc ác làm em không chợp mắt được!
Thế là Cám tìm một gốc dừa đặt lưng xuống ngủ. Tấm nhảy ào xuống đồng làm tôm tép, cua đồng văng lên lũ lượt. Một tay nàng mò từng con tép, bắt từng con tôm bỏ vào giỏ. Còn tay kia bứt từng con đỉa đang bám chặt vào đùi, nhìn trước ngó sau rồi vứt mạnh về phía Cám đang say giấc trên bờ. Chẳng mấy chốc, giỏ tép đã đầy kín. Tấm tính cất tiếng gọi Cám đi về nhưng nỗi sung sướng thấy Cám bị mắng tức thì khép miệng Tấm lại.
Cám quan niệm: có sức ngủ mới có sức làm. Chỉ có điều ngủ chưa đủ sức thì bị kiến cắn. Choàng dậy, Cám giật mình khi nhìn thấy giỏ của mình trống rỗng. Như thế này thì mẹ sẽ đánh mất. Vừa mới hôm qua thôi, Cám còn chứng kiến cảnh mẹ mình đấm lia lịa vào mõm con chó becgie vì nó trót xơi trộm của bà củ khoai lang. Con chó dữ tợn là thế mà phải bỏ chạy, để lại bốn chiếc răng cửa ở bãi chiến trường. Nhớ đến cảnh đó, Cám bất giác đưa tay che lấy miệng mình…
Cám vội vàng len ra bờ ruộng, cất tiếng gọi: “Tép ơi, tôm à cua ơi, ốc hỡi, có con nào rảnh trôi vào đây cho chị bắt không mấy cưng?”. Nhưng tôm tép nào thoát khỏi bàn tay to bè Tấm, chỉ có những vỏ hộp thức ăn người ta vứt bừa là trôi về phía Cám. Cám vừa tức vừa thèm; cô bèn nghĩ ra một kế lừa Tấm để chiếm đoạt lấy giỏ tép đầy. Cô cất tiếng gọi:
- Chị Tấm ơi chị Tấm, sao đầu chị nhiều gàu thế? Về nhà dì thấy chị gải gàu khắp nhà là dì mắng cho đó.
- Ối giời ơi, làm seo bây chừ?
- Đó là do đầu chị thiếu lượng lipid thiết yếu, chị ngụp sâu dưới đồng là hết ngay í mà.
Cám không quên đế thêm: “Chị Tấm ơi, chị lặn thiệt sâu nha, để giỏ tép em coi cho.”; rồi nhân lúc Tấm chưa kịp ngoi lên để xem Cám có coi giùm không thì Cám đã kịp đánh tráo giỏ tép. Nghe Cám la lên “Em đi đây!” cộng với vẻ mặt hí hửng, Tấm lập tức hiểu ra âm mưu tày trời của đứa em gian trá. Chợt thấy chị Tấm đang nhìn mình như thể muốn ăn tươi nuốt chín, Cám vội cầm giỏ tép vọt lẹ, bỏ lại đằng sau vài con đỉa do Tấm ném với theo.
Về đến nhà, dì ghẻ đon đả ra đón Cám. Cám hớn hở nói:
- Má ơi, con cướp, à nhầm, xúc được giỏ tép đầy. Má thưởng cái yếm đỏ cho con liền đi!
- Ừ, con chờ chút, để bầm vào trong cởi ra đưa con.
Chợt thấy Tấm về, Cám nói to:
- Má, chị Tấm về rồi kìa.
- Để đó cho bầm!
- Sao mày về trễ mà còn không bắt được cả một con ruốc vậy? – dì ghẻ gằn giọng.
- Con...
- Đừng biện minh nữa. Tài nói dối của mình trạng Quỳnh còn chịu thua. Hôm nay bầm phải hầm mày nhừ tử.
Thấy mẹ giang tay sử Như Lai thần chưởng, Cám vội la lên:
- Đừng má, đau lắm đấy!
- Con để bầm dạy nó.
- Đau lắm, đừng đánh nữa! – Cám vừa nói vừa chìa tay ra – dùng cái roi này cho đỡ đau nè má.
- Chỉ có con gái ngoan là hiểu bầm thôi.
Trong khi mẹ đang quất Tấm như người ta đang hối một con ngựa chạy, Cám lê tấm thân đầm đìa máu do bị đỉa cắn vào phòng. Một mặt, cô tìm thuốc xức; mặt khác, độn gối vào người để lát nữa chị Tấm có trả thù thì cũng khỏi bại liệt.
Tấm sau khi bị đánh xong thì khóc tấm tức lủi thủi ra chiếc giếng sau nhà. Nàng thấy cuộc đời sau lắm trái ngang. Nàng đã bỏ ra bao nhiêu công sức và mưu trí để dụ Cám và bắt đầy giỏ tép mang về cho dì ghẻ. Vậy mà vào phút tám chín, nàng đã cả tin khi nghe Cám nói: “Chị Tấm ơi, chị Tấm. Đầu chị lấm chị ngụp cho sâu kẻo về má đấm”. Điều an ủi duy nhất lúc này là nàng đã kịp thảy con cá Bống chiến lược xuống dưới giếng. Riêng việc trừng phạt Cám, do quá mệt, Tấm chỉ còn biết lên giường ngủ trước khi bị dì giật dậy ăn cơm trưa.
Ngược trở về lúc ở ngoài đồng, Tấm uất ức vì không ngờ cao nhân tắc hữu cao nhân trị. Nàng đập thùm thụp hai tay xuống đất với tất cả nỗi bi thống; báo hại làm cả làng hoảng hốt một phen vì ngỡ động đất. Bất chợt từ phía sau lưng, một làn khói 7 màu tuôn ra cùng với tiếng kèn đám ma não nề, một ông già từ đâu xuất hiện bước ra khỏi đám khói và ho sặc sụ. Vừa nhìn thấy ông, Tấm không khỏi thảng thốt: “Gớm, đàn ông gì mà giâu thẳng mượt thế?! Giuỗi giâu chắc là kì công lắm đây!”. Với sự cảnh giác cao độ, Tấm cất tiếng hỏi:
- Lẻo già xấu xí kia, lão là ai? Bộ thấy ta khóc hay quá tính giở trò quay lén ghép vô “Vòng xoáy tình yêu” hả?
- Đâu có, ta đến để hỏi con: vì sao con khóc thôi mà :-<...
- Mày là ai?
- Ta là, e hèm – ông giở mắt kính đen lên và nói với giọng tự hào – Bụt một mắt .
Lần đầu tiên Tấm thấy người như thế trên đời, nàng nghĩ thầm: "Tên gì mà xấu tệ! Sao cha mẹ ông ấy không đặt tên gì nghe kêu hơn một chút? Ví như Độc nhãn tướng cướp chẳng hạn.”. Tuy nhiên, nàng đã trở nên có cảm tình khi nghe ông nhẹ nhàng hỏi lại: “Vì sao con T_T?”. Tấm kể lại mọi chuyện và thốt lên:
- Giời ơi, tức wé! Bụt, ông giúp tui lèm cho con Tấm này chạy nửa đường thì bị vấp té què giò được phỏng?
- Hổng chịu đâu ! Bởi giúp quá nhiều thân chủ có ước muốn như con nên giờ ta đang bị án treo nè, . Thôi, giờ ta cho con con cá Bống này. Con đem về nuôi, đợi khi nó lớn thì trét nhớt nó lên giầy Cám, hay nhét xương vào chai nước của nó cũng được. Kế ta hay hén > ?
Ông Bụt đưa Tấm con cá Bống này và dặn:
- Mỗi khi cho Bống ăn cơm, hãy nhớ cất giọng hò: “Bán bông bán hoa! Lên ăn cơm cháy cơm thiu nhà ta. Chớ ăn cơm đổi biến gen nhà người”. Câu này là 1 đoạn trong “Tình anh bán hoa” đó.
- Sao không bảo “Bống bống bang bang”?
- Câu đó bị đăng kí độc quyền rồi. Ta chưa có tiền mua lại .
Trước khi biến đi, Bụt không khỏi hớn hở đưa cho Tấm một tấm thiếp nhỏ và nói: “Đây là card visit của ta. Cần thì con cứ ” rồi biến mất trước khi con chó becgiê Cám mang theo kịp nhe răng ra cắn vì tưởng kẻ gian. Tấm cầm lên đọc ngay: Trung tâm giải quyết khúc mắc vô trách nhiệm. Giám đốc: Phật độc nhãn. Da hù ai đì: Bất đờ quan ai a móc da hu chấm com. Làm việc: 24/24, ngoài giờ phụ thu 50%. Liên hệ: hãy nhỏ một giọt nước mắt lên bưu thiếp này. Tấm tính ném đi nhưng chợt có người đi ngang. Sợ mình bị tố giác và phạt bồi thường do ăn cắp tài sản người khác và xả rác nơi công cộng nên nàng ngậm đắng nuốt cay dông lẹ về nhà.
Trở lại bữa cơm yên ắng lạ thường, Tấm cúi đầu ăn 5 bát mà không hề bóng gió xỏ xiên Cám. Sự dịu dàng của Tấm hôm đó thật sự làm Cám xúc động và đã ríu rít xin lỗi chị. Tấm nhìn Cám mỉm cười gian trá và thầm nghĩ: “Làm gì dễ bỏ qua vậy cưng!? Tao sẽ cho mày biết lợi hại của con cá Bống.” Nhưng ngoài mặt, Tấm lại bảo lúc nào cũng thương em và mong từ nay Cám sẽ nhường phần cho Tấm dọn cơm. Tất nhiên, đó chỉ là kế giương Đông kích Tây hòng qua mặt dì ghẻ để Tấm nuôi con cá Bống. Kể từ ngày đó, mỗi lần sau bữa ăn, Tấm đều vét toàn bộ số cơm mà nàng phải ráng nhịn cho vào trong yếm và nhảy tưng tưng ra ngoài giếng để cho Bống. Những lúc như vậy, Tấm phải tìm cách khiến hàng xóm gây gổ hoặc chó sủa để át tiếng gọi Bống. Nhưng cây kim trong bọc cuối cùng cũng lòi ra, vở kịch công phu của Tấm đã không qua được con mắt tinh đời của dì ghẻ…
omajdautay^^!
omajdautay^^!

Tổng số bài gửi : 28
Points : 59
Join date : 26/07/2009
Age : 30

Về Đầu Trang Go down

Tấm Cám P1 Empty Re: Tấm Cám P1

Bài gửi  Online_N_E Sun Aug 16, 2009 1:10 pm

sạx pà bị điên à! bố thằng nào mà có thời gian mà đọc Tấm Cám P1 134715
Online_N_E
Online_N_E

Tổng số bài gửi : 76
Points : 143
Join date : 02/08/2009
Age : 31
Đến từ : Việt Nam

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết